5.3.12

[Written] [Longfic] [Chap 1] Severely - Tàn Khốc || 05.03.12

Author: IRK
Disclaimer: Tất cả các nhân vật đều thuộc về trí tưởng tượng của mình
Rating: NC-17
Paring: Yulsic, Taeny, YoonHyun,....
Category: Angst, Tragedy
Status: On-going
Warning: Shoujo ai, Incest - Loạn luân. Fic bao gồm nhiều vấn đề nhạy cảm, ảnh hưởng đến tinh thần và thể chất của người đọc. Đề nghị cân nhắc kỹ trước khi xem...
Note: Hiện tại | Quá khứ
-----
Prologue

Siết chặt đôi bàn tay quấn vải trắng trên vô lăng, từng ngón tay của cô dần trắng bệch, móng tay cô bấu mạnh vào lớp da cuộn theo vòng xoắn ốc xung quanh bánh lái. Những vết xước nham nhở bắt đầu xuất hiện trên lớp da mềm màu nâu vỏ cây, cô đã quá đè nén bản thân mình. Từng đợt rung động tựa những cơn sóng tràn va mạnh vào giữa hai chân cô, nỗi nhớ khoắc khoải về người con gái kia len vào từng thớ thịt, xoáy sâu làm tim cô tan nát.


***
“Còn 2 tiếng nữa là đến đám cưới của em...”

Không gian như đông cứng lại, cô thấy mắt mình nhòe dần...nhòe dần... đôi tay buông thõng, chiếc điện thoại chầm chậm rơi từ tay cô. "Yul...Yul..." cô nghe tiếng người con gái bội bạc kia vang lên, nhỏ dần rồi tắt ngúm cùng tiếng vỡ lớn khi chiếc điện thoại đập vào mặt sàn đá lạnh lẽo. "Chỉ còn một chút thôi mà Sica... Em không đợi được sao?", cô ôm đầu, xoay lưng dựa vào tường, trượt dần xuống, cảm thấy trong người không còn một chút sức mạnh nào, khoảng không xung quanh cô trở nên ngột ngạt như bị rút chân không. 

“Đám cưới của em…” 
“Đám cưới của em…”  
“Đám cưới của em…”

Bốn từ ngữ đơn giản nhưng lại mang đến ngàn nhát dao xuyên qua tim cô, bật mạnh dậy với chút sức lực còn lại, cô vung tay đấm mạnh vào tường. Máu làm cô tập trung trở lại, phải rồi, cô phải đến đó, ngăn chặn cái đám cưới đó. Vơ vội chiếc áo blazer màu nâu sẫm sau cánh cửa cùng chùm chìa khóa trên kệ bếp, cô sải nhanh bước chân qua bậc thềm bám đầy rêu xanh ở gara. Tiếng drift chói tai phá tan màn đêm tĩnh lặng, cô ép sát chân ga xuống sàn xe, cô phải đến đươc đó, cô phải nắm tay người cô yêu ra khỏi cái đám cưới kia và mặc cho người đời dèm pha về mối quan hệ "loạn luân" này.

Chiếc BMW lao nhanh xé toạc màn đêm, như một tia chớp xuyên thẳng qua lớp sương mù mờ ảo. Cô đập mạnh tay vào chiếc còi xe ỡ giữa bánh lái, biểu tuợng chữ W đặc trưng của chiếc xe đã bị thay bằng chữ J vàng óng. Miết nhẹ ngón tay lên lên bề mặt của chữ J mạ vàng đang nằm trơ trọi giữa bánh lái, một giọt nước mắt đong đưa trên hàng mi dài cong vuốt của cô và rơi tõm xuống, chạy dọc trên chữ J ấy. "Khốn kiếp..." giọng nói của cô lạc đi trong tiếng rít của từng đợt gió mạnh tạt vào cửa sổ xe. Gió đang gào thét ngoài kia để uất hận cùng cô, mưa đang rơi nhanh để xoa dịu nỗi đau của cô.
--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
***

Chapter 1
I made out with my sister

“Yul, chở em về thăm mẹ được không?”, cô gái tóc vàng nghiêng đầu hỏi, những tia sáng hiếm hoi từ trụ đèn bên ngoài phản chiếu trên ánh mắt màu nâu nhạt khiến Yuri chết chìm trong đó. 


Hoàn hảo nhưng có một tì vết. 


Cô biết sau này mình sẽ hối hận vì đã nhìn vào đôi mắt đó quá ba giây…ba giây làm cô lạc mất chính mình, đánh rơi sự thận trọng vốn có và phớt lờ tì vết đó. Sẽ là một mối tình hoàn hảo khi tim cô lạc nhịp trước cô gái này, sau đó cô sẽ đấu tranh để giành lấy tình yêu của mình, vượt lên mọi rào cản về giới tính và chạm tay vào cô gái đó. Vốn dĩ cô đã tự tin mình có thể chiếm hữu được cực phẩm vô giá này, nhưng khi đối diện với sự thật đó, sự tự tin trong cô vỡ tan. Jessica là em họ của cô.


"Chào em, còn nhớ Yul sao?", cô gõ ngón trỏ vào thành cốc rượu việt quất màu tía, một thói quen cố hữu xảy ra mỗi khi cô bối rối.

Jessica tiến lại gần Yuri hơn, xoay nhẹ chiếc ghế, kéo lại phía Yuri và nhón chân ngồi lên: "Thật vui khi gặp chị ở đây!"



Yuri thấp thoáng thấy ánh mắt một người đang nhìn về phía mình, mắt cô mở to vì ngạc nhiên: "Là YoonA phải không? Em đi cùng em ấy à?" Một nỗi khó chịu mơ hồ bủa vây quanh Yuri: "Em biết YoonA là người thế nào không?"


"Cùng loại người với em" 


Cô gái tóc vàng nhếch mép cười, vắt chân chéo để lộ đôi chân hòan hảo thấp thoáng dưới ánh đèn mờ ảo trong quán bar, Yuri dặn lòng không được nhìn vào phần bên dưới chiếc váy màu da đó. Cô cảm thấy mồ hôi đang rịn ra trên trán, gáy cô lạnh toát, cứ như một kẻ bị dính bùa mê.


Cô chạm tay lên mặt gỗ của quầy bar và đẩy mình trượt ra khỏi chiếc ghế, cô cần bước ra khỏi chốn ngột ngạt này, cô luôn cảm thấy thoải mái khi đến quán bar này thế nhưng sự bức bối khi ngồi đối diện cô gái tóc vàng làm đầu óc cô choáng váng.


"Lên xe và nói cho Yul nghe về việc em gặp YoonA như thế nào.."


Cô sải bước trên con đường rải sỏi hướng về nơi để xe, theo sau là tiếng bước chân nhẹ tênh của Sica. Cô rút trong túi áo khoác chiếc chìa khóa và nhấn nút, đèn xe sáng lên hai lần và chiếc cửa tự bung ra, Yuri vẫn giữ im lặng trong lúc mở cửa xe bên phải cho Sica bước vào.

“Cảm ơn chị”, cô gái tóc vàng nhoẻn miệng cười, cởi chiếc áo khoác màu xanh rêu nhạt và quăng vào ghế sau.

***
“Em không sống cùng mẹ nữa sao?"

"Một tháng nay em chưa về nhà, cửa tiệm của em còn nhiều thứ phải lo nên không về thăm mẹ được."



"Tại sao không đi cùng YoonA về?"

“Em không thích xe của nó! Xe của Yul giống xe của em nên em muốn đi xe này”

Yuri nhướng mày ngạc nhiên rồi nhanh chóng vẽ một nụ cười trên khóe môi “Hai năm rồi không gặp, Sica em thật vẫn còn khí chất đó”.


"Vậy thì chiếc xe màu trắng đó đâu rồi? Em đi nâng cấp cho xe rồi à? Lần trước Yul thấy nó như một kiệt tác vậy, chiếc xe đó nhìn rất..." Yuri hồi tưởng lại hình ảnh cô gái ngồi trong chiếc xe BMW màu trắng đó, hoàn hảo, cực kỳ hoàn hảo.

“Em bán xe rồi”, Jessica cắt ngang lời nói của Yuri, lấy lại vẻ lãnh đạm vốn có của mình và ngồi bó tay quanh gối, thả trôi ánh nhìn ra dòng xe đang dồn ứ tại ngã tư sầm uất. “Đừng tỏ ra ngạc nhiên quá! Em rất thích nó nhưng em phải bán, mẹ em bị bệnh sắp chết rồi”, cô trượt đôi tay thon dài từ đầu gối trần trụi của mình xuống lớp da mềm ở ghế ngồi, cách bàn tay phải đang để trên cần số của Yuri một gang tay. Bàn tay ấy run khẽ, bất giác Yuri áp tay mình lên mu bàn tay của cô gái kia, một rung động kì quặc xuất phát trong vô định, lan truyền lên cánh tay rồi xuyên qua vai, đi thẳng vào đầu, khiến Yuri gần như mụ mị. Cô rút nhanh bàn tay lại và nhấn ga, mặt cô đỏ bừng, cô gái tóc vàng khẽ rúc rich cười khi thấy điều đó.

“Mẹ em bệnh nặng lắm không? Yul có thể nói mẹ Yul…” Vừa nghe xong câu nói bật ra từ miệng Yuri, ánh mắt Jessica thay đổi từ dịu dàng sang căm hận. “Dòng họ này đã bỏ mẹ con em, đừng nhắc đến nó, một lần nữa thôi, em sẽ xuống xe ngay..”, gương mặt cô đanh lại nhưng giọng nói run run. Yuri cắn chặt môi, cô đã phạm một sai lầm, cô đã quên mất sự tàn nhẫn mà dòng họ này dành cho Jessica và mẹ cô, từ khi sinh Jessica, tất cả đã quay lưng với dì của Yul chỉ vì bà sinh con ngoài giá thú. Hai năm trước, Yuri đã gặp Jessica lần đầu trong đám tang của bà nội. Yuri đã không thể rời mắt khỏi cô gái tóc vàng ngông cuồng và lạnh lùng. Yuri những tưởng cô ấy không hề nhìn lấy mình một lần, thế nhưng lại có thể nhận ra Yuri giữa cái quán bar đông nghẹt người ấy, và gọi đúng tên của cô nữa chứ, thật không thể tin được.

“Ngày hôm đó em thật cool quá, lúc em drift và vọt đi, Yul thấy tất cả mọi người đều ngửi khói của xe em”

“Hing~”, cô nhăn mũi “Em gét dòng họ giả dối đó……” Yuri cảm thấy tim cô thắt lại, cảm giác bị mê hoặc từ bốn năm trước đang cuộn trào trong lòng cô, thế nhưng cánh cửa chạm vào trái tim cô gái kia dường như đã bị đóng lại. Phải rồi, cô ấy bị dòng họ bỏ rơi, Yuri là một người trong dòng họ đó. Phải rồi, cô ấy là người con gái hoàn mỹ, mà những người con gái hoàn mỹ thường có giới tính ngay thẳng. Phải rồi, cô ấy là em họ của Yuri, sinh con ngoài giá thú đã là điều cấm kỵ thì “loạn luân” sẽ là điều đại họa trong dòng họ cao quý này.

“…..trừ Yul”, cô xoay mặt ra ngoài cửa sổ, nhìn vào khoảng không tối đen ở xung quanh, chiếc xe đã chạy ra khỏi trung tâm thành phố và vút nhanh về nhà Jessica ở vùng ngoại ô.

Yuri cảm thấy tai mình ù đi khi nghe câu nói đó. Sự kinh ngạc quá đỗi làm cô mất tập trung, chiếc xe mất lái loạng choạng lao chéo vào vệ đường rậm rạp cỏ. Trước mặt cả hai là một cây phong to bị tróc gốc nằm cắt ngang, chiếc xe vẫn nhanh xuống… K..ret… Tiếng hãm phanh vang lên khi chiếc xe vừa chạm vào gốc cây, tạo nên một phản lực khiến gương mặt xinh đẹp của Jessica đập vào đầu gối của chính mình.

“Chết tiệt, Yul xin lỗi, em có sao không?”, một giọt máu từ mũi chảy dọc xuống nhân trung, trườn trên đôi môi cong của cô ấy.Yuri không thể cử động được, cảm giác hoảng sợ vì vụ lạc tay lái đã qua, nhưng máu trong người cô vẫn sôi lên vì rạo rực, ngay lập tức Yuri xoay đôi mắt đen lay láy của mình về phía bìa rừng trong khi tay mò mẫm tấm khăn giấy trong hộc để đồ.

“Em lau đi, bị chảy máu mũi rồi, Yul xin lỗi!”, Yuri lại nghe tiếng rúc rích khe khẽ, cô chưa bao giờ cảm tưởng được việc tiếng cười khúc khích của một người có thể làm lượng adrenaline trong người mình tăng cao đột ngột. Sica hất tay Yuri ra, cô trườn người tới, chạm khẽ vào gương mặt đang đỏ bừng dưới ánh trăng kia và xoay về đối diện mình.

Giọt máu vẫn đọng lại trên môi Jessica “Yul làm em chảy máu, Yul hãy tự phạt chính mình đi chứ”, cô nhìn thẳng vào mắt của Yuri và thì thào “Từ hai năm trước, em đã dặn mình không nên gặp lại Yul, em cố gắng phớt lờ tia nhìn từ Yul nhưng không thể, em biết như thế này là sai trái nhưng khi em thấy Yul một mình ở trong quán bar đó, em biết rằng mình không nên đè nén nữa. Nhưng nếu Yul thấy việc loạn luân này là tội lỗi và Yul không muốn bị dòng họ danh giá kia ruồng bỏ thì hãy trả lời đi, em sẽ tự liếm sạch máu trên môi mình và xuống phía sau ngồi..”

“Nếu Yul biết đến tận bốn năm sau tim Yul vẫn đập nhanh như thế này thì Yul đã làm một điều gì đó rồi, thật lãng phí khi Yul không thể bên em trong hai năm qua”, Yuri nói ra một cách khó nhọc trong hơi thở đứt quãng, cô thấy mắt mình nhòe đi, vì vốn dĩ cô không tin vào thứ gì gọi là định mệnh nhưng những lời nói của cô em gái mà Yuri chỉ gặp hai lần trong đời đã làm cô thức tỉnh.

Đây quả thực là định mệnh…Một định mệnh ngang trái….

***
Yuri luồn từng ngón tay thon dài của mình sâu vào trong tóc của Jessica, kéo cô gái tóc vàng lại gần phía mình hơn. Đôi môi run run của cô chạm vào thứ dịch lỏng màu đỏ thẫm trên môi Sica, cô mút mạnh, vị tanh nhẹ kích thích đầu lưỡi cô, khiến ham muốn trong cô dường như tăng thêm gấp bội. Cô dùng lưỡi liếm trọn những giọt máu còn vương trên đôi môi mỏng và chiếc cằm nhọn của Sica. Trong khi Yuri đang hôn lên vành môi mình, Jessica dường như không chịu nổi sự gợi tình chết người của Yuri, cô rút nhanh chiếc áo blazer màu đen của Yuri ra, trên người của cô gái tóc đen chỉ còn một chiếc áo ba lỗ ôm sát thân thể. Jessica, theo cách làm của riêng mình, xé toạc chiếc áo màu trắng đó làm hai, để lộ bầu ngực màu bánh mật mê hoặc.

“Em chắc là Yul không cần mặc áo tối nay rồi” cô thì thầm nhẹ nhàng trong khi bàn tay vòng ra phía sau lưng Yuri và bung chiếc móc áo ngực ra. Cô gái tóc vàng mỉm cười nhẹ và lướt môi mình lên cổ của cô gái tóc đen. Cô hôn vào cổ của Yuri, kéo dài nụ hôn trượt xuống xương đòn, máu mũi của cô vẫn chảy, một giọt rơi tõm trên đầu ngực đang se lại vì kích thích của Yuri. Cô quét lưỡi mình ngang vệt máu đó và tiếp tục dùng lưỡi vẽ từng đường nguệch ngoạc nóng bỏng trên bầu ngực sẫm màu cuốn hút kia.

“Sica, dừng lại đã”, Yuri thở hổn hển, cố gắng hồi lưu lại máu huyết trong mình, cổ họng cô khô ran, sự rạo rực sâu trong tâm khảm đang dần đốt cháy cô.

Sica ngước lên nhìn đôi môi căng mọng của Yuri và cắn vào đó, vị nồng của máu hòa lẫn và chất ngọt trong miệng Sica làm Yuri tê dại. Cô dùng lưỡi tấn công vào khoang miệng của Sica, cô muốn kiểm soát mọi thứ, cô muốn mút mạnh vào đầu lưỡi khiêu khích kia, nhưng Sica hoàn toàn không muốn bị điều khiển. Cô trả đũa ngược lại Yuri, cô dùng răng cắn nhẹ vào lưỡi của Yuri, và mút mạnh vào đó. Đôi bàn tay đang vịnh hờ nơi vòng eo của Sica chợt run lên, dường như Sica đang qua lấn áp, điều đó làm Yuri ngột ngạt. Cô bật mạnh người dậy, đẩy Sica ngã xuống ghế, khuôn mặt cô áp sát bờ vai trắng ngần của Sica, tim cô loạn nhịp, lý trí cô hoàn toàn bị đánh mất, dục vọng trong cô tăng cao ngoài tầm kiểm soát....

Chợt Yuri nheo mắt nhìn về phía rìa khu rừng, ánh đèn pin chệch choạng pha từ xa tới, dưới ánh trăng, Yuri thấp thoáng nhìn thấy bóng dáng của hai người đang đi về phía mình.

"Có người đến đây kìa Sica", Yuri vơ vội cái áo ngực đang nằm vất vưởng ở sàn xe, móc nhanh vào người và loay hoay tìm cái áo khoác, cô thở dài khi nhớ ra rằng chiếc áo thun trắng của cô đã bị Sica xé nát.

"Mặc kệ họ", cô gái tóc vàng vẫn nhắm nghiền đôi mắt, kéo đầu cô gái tóc đen về phía mình và hôn nhẹ lên mắt cô gái kia "Yul đừng quan tâm, thấy tụi mình make out thì sẽ bỏ đi mà thôi"

"Không được, ở đây rất gần nhà em, những người này có thể biết em... Danh dự của em sẽ bị hủy hoại khi make out cùng một cô gái, và trên hơn hết là với chị họ của mình...", cô gài từng chiếc nút áo khoác mà không cần nhìn nó, cô quay mặt nhìn về phía hai người đang đi đến, họ còn cách chiếc xe khoảng 500 mét.

"Yul cũng chỉ như dòng họ đó mà thôi! Dù Yul mang họ Kwon thì trong huyết quản của Yul vẫn chảy dòng máu của người nhà họ Jung. Hãy giữ lấy danh dự của mình đi, em đã bỏ qua nó kể từ khi nhìn thấy Yul xuất hiện ở căn hộ đối diện chỗ làm của em. Em biết thứ tình cảm đang lớn dần trong mình là hoàn toàn sai trái." Một giọt nước mắt chợt rung rinh chạy dài trên gương mặt xinh đẹp, đôi bàn tay run run của Sica bấu chặt vào đầu gối, móng tay hoắm sâu đến nỗi bung máu, dường như cô muốn dùng cơn đau trên thể xác để xóa nhòa sự đau đớn thì thứ tình yêu ngang trái này mang đến.

"Lẽ ra em không nên mỗi ngày đều cầm trong tay tách cafe và hướng ánh mắt về Yul mỗi sáng, lẽ ra em không nên có thói quen ngắm nhìn Yul làm việc qua khung cửa sổ màu bạc đó, lẽ ra tối nay khi thấy Yul ngồi ở đó, em không nên tiến đến và đưa ra một đề nghị ngu ngốc....Em biết mình không nên sa ngã như mẹ em nhưng em không làm được, em muốn ngủ với Yul đến phát điên lên....", cô ngừng run rẩy khi Yuri vuốt ngón tay trên vành tai cô, vén dải tóc vàng của cô sang một bên, phả ra hơi thở nồng ấm khi môi cô mấp máy: "Yul...."

"Hai người có sao không?", một giọng nói trầm đục vang lên, Yuri nheo mắt nhìn về người đàn ông mặc sắc phục đang lia ánh nhìn vào cô gái tóc vàng.

"Lạy chúa, Sica, em có sao không? Tại sao lại bị chảy máu? Người này là ai?", ánh mắt anh ta hằn lên sự lo lắng và nhìn chăm chăm vào cô gái da ngăm.

"Chị họ của em vừa bị lạc tay lái thôi, em không sao cả, chị ấy đang đưa em về nhà!", Sica cụp mắt xuống, bật tung cánh cửa và bước ra ngoài, cô hạ thấp người xuống, nhìn vào người con gái tóc đen đang bất động ở phía trong và nói: "Đây là chồng sắp cưới của em, cảm ơn chị đã đưa em về, gần tới nhà rồi, em sẽ tự đi vậy."

"Cảm ơn chị đã đưa Sica về, em đang đi tuần gần đây và thấy xe của hai người bị dạt vào bìa rừng.", người đàn ông điển trai mỉm cười nhẹ, sự lo lắng trên gương mặt anh ta giãn ra. "Đám cưới sắp diễn ra rồi, mong chị có thể đến dự."

"Hẳn rồi, hẹn gặp lại nhé! Chăm sóc tốt cho Sica em tôi đó!", Yuri đóng sập cửa lại, cảm tưởng mình sắp vỡ tung, gạt tay trả số chạy lùi xe về phía sau, chiếc xe hứng chịu dằn xóc mạnh trước khi lên tới làn đường, cô nhấn ga chạy thẳng về căn hộ của mình mà không ngoái đầu lại nhìn một lần nào. 

"Điên rồ, quả thật là điên rồ!", Yuri cay đắng nghĩ lại khoảnh khắc đánh rơi lý trí của mình, định mệnh này với cô thật tàn nhẫn. Cô bật ra tiếng cười khẩy đau đớn, người đàn ông đó xuất hiện thật đúng lúc để dừng lại tất cả những sai trái. Cô phải chạy thật nhanh để thoát khỏi vòng xoáy này. Chỉ cần một lần xoáy sâu vào ánh mắt nâu nhạt đó, cô đã biết mình phải gặm nhấm nỗi đau này suốt đời.


TO BE CONTINUED
----
Written by: IRK@epicsones.com
Brought to you by: Pinthaihoi@epicsones.com
Do not take out without credit, or i'll kick ur ass!



9 comments:

  1. hay quá đê
    giá thú nghĩa là gì ???

    ReplyDelete
    Replies
    1. là ngoài gia phả, ko có trong giấy tờ kiểu như sổ hộ khẩu hay giấy khai sinh của ng` ngoài giá thú

      Delete
  2. Fic hay quá...bữa nào lên chatbox chơi đi bạn...rồi mình tâm tình ha...:))...mún nc quá :x

    ReplyDelete
  3. really...love your fic <3 ... severely to IRK ga đaisuki desu <3 ( japan )..^^..

    ReplyDelete
  4. fic hay ghê loạn luân vấn đề khó giải quyết i like it :D

    ReplyDelete
  5. hay nè,có gì âu mà loạn luân chi e họ mà

    ReplyDelete
  6. omo ,yulsic yoonsic a` hấp dẫn nha

    ReplyDelete