11.3.12

[Written] [Longfic] [Chap 4] Severely - Tàn Khốc || 11.03.12

Chapter 4
Follow my heart
Con tim có lí lẽ của riêng nó
-----
Must Click >>> Yuri's Theme Song

"Nói cho em nghe lý do chị quyến rũ chị gái em đi?", gương mặt YoonA áp sát vào dải tóc vàng phía trước. Cô hôn nhẹ lên mái tóc đó, bàn tay vẫn di chuyển theo một quỹ đạo đều đặn trên bả vai Jessica. Cô từng nghe mẹ mình nói về mẹ con Jessica. Dòng họ đó bỏ rơi và chối bỏ họ không đơn thuần chỉ vì việc mẹ Jessica nhất quyết không nói ra tên người đàn ông hủy hoại bà mà còn là vì sự cuốn hút ma quỷ phát ra từ con người đó. Jessica là bản sao hoàn hảo của dì. Nếu sự ám ảnh và tình yêu dành cho Seohyun không bám chặt và khắc sâu vào từng thớ thịt thì có lẽ YoonA cũng đã chao đảo vì Jessica.

Jessica được ví như cội nguồn của tội lỗi. Điều này ở một khía cạnh nào đó là hoàn toàn chính xác.

"Quan hệ đồng huyết chẳng phải là truyền thống gia đình mình sao", Jessica rúc rích cười che dấu sự bối rối của mình, cô đã quá bị dao động bởi cô gái có đôi mắt đen ám khói như mặt hồ thu mờ sương ngồi trong chiếc xe BMW kia. Cái cách Yuri nhẹ nhàng áp tay mình vào da thịt cô thật đáng sợ. Cái vỏ bọc bất cần, ngoan cố và lạnh lùng của cô dường như tan biến như bong bóng xà phòng trước sự đụng chạm của Kwon Yuri.

Chạm và vỡ tung chỉ trong một giây.
.
.
.
Đêm đó, nếu Yuri không dừng lại thì mọi thứ không chỉ là âu yếm và quyến rũ nhau. "Mình muốn make in với người đó. Muốn cảm nhận hơi thở nồng ấm của Yuri phả vào cửa mình và máu của mình sẽ vương trên ngón tay màu bánh mật đó." Nghe thật hoang đường khi một kẻ sắp nắm tay một người đàn ông khác vào lễ đường lại muốn đánh mất trinh tiết của mình vào tay chị gái. Và cái ham muốn được ngủ một đêm với Kwon Yuri cứ cháy âm ỉ trong lòng cô, thiêu đốt tâm can cô, và ngọn lửa đó sẽ bùng cháy dữ dội hơn nếu cô lạc bước trong mặt hồ mùa thu tĩnh lặng kia. Thêm một lần nữa.

"Ai cũng được, trừ Yuri ra được không?"

"Chị không chắc, niềm kiêu hãnh của chị không cho phép chị quyến rũ ai đó thấp kém hơn Kwon Yuri", Jessica cố gắng hít trọn luồng khí xung quanh để lấp đầy buồng phổi, nhịp đập trong lồng ngực phập phồng dần dà ổn định lại.

YoonA thở dài buông Jessica ra, bước lên phía trước, cầm tách café nóng hổi lên, bỏ nửa muỗng đường và khuấy nhẹ.

"Em hi vọng Yuri biết kiềm chế trước chị. Chúa phù hộ cho chị ấy." YoonA vừa nói vừa xoa xoa để làm giảm nhiệt độ của thứ chất lỏng màu nâu đen đậm đà ở trong tách. Cô nhẹ nhàng đưa tách café đó cho Jessica và xoay lưng bước ra ngoài."Và phù hộ cả chị nữa!"

Jessica lặng người nhìn theo bóng của YoonA khuất dần sau cánh cửa. Tiếng gầm rú từ xa phát ra từ động cơ chiếc BMW quen thuộc bất chợt vang lên làm cô rùng mình. Ánh đèn pha màu lam quét nhanh qua ô cửa xám nơi Jessica đang đứng, chiếc xe quẹo một góc 90 độ vào gara khuất sau gốc cây thông lớn.

Jessica nhấm nháp một ngụm café nhỏ và lia ánh mắt nhìn vào dáng người cao gầy mặc áo sơ mi đen hở cổ để lộ sợi dây chuyền bạc phản chiếu ánh trăng lấp lánh. Trên tay Yuri cầm một hộp quà nhỏ, cô dẫm trên đám địa y mọc xen kẽ giữa những phiến đá phẳng trên lối đi từ gara vào nhà. Đột nhiên, Yuri xoay người lại, nhìn thẳng vào ô cửa nhỏ nơi Jessica đang đứng nép mình trong đó. Hai ánh mắt chạm nhau. Trái tim Yuri ngừng đập.

"Là Jessica Jung."

Cảm giác như có một cơn bão từ vừa quét qua góc phố này và Jessica chính là mắt bão. Từng tế bào, từng động mạch, từng thớ thịt của Yuri dường như bị hút về hướng có Jessica. Không ai có thể chạy thoát khỏi cơn bão cuộn xoáy trong tâm can mình. 

Cách duy nhất để thoát khỏi cơn bão là tiến vào tâm bão.

Không chần chừ một giây nào, Yuri thả tay ra khỏi nắm xoay cửa và sải bước nhanh về cửa tiệm phía bên kia đường.

***

Yuri vừa đặt một chân ra khỏi vỉa hè lát đá hoa cương màu xám xanh thì cô bị buộc phải dừng lại bởi ánh đèn pha từ các chiếc container rơ móc đang nối đuôi nhau chạy dọc con đường. Bánh xe chầm chậm lăn trên mặt đường lác đác lá thông khô, tạo nên một dải sắt thép ngăn cắt ánh nhìn của cả hai. 

Làm ơn đừng bước tới.... Một khi sự thù hận trong em chưa dứt... Em sẽ hủy hoại Yul theo cách mẹ Yul và gia đình đó hủy hoại mẹ con em.... Làm ơn đi Yuri! Đừng bước tới nữa!

Một giọt nước mắt ấm chạy dài trên gương mặt lạnh giá của Jessica.

Liệu có nên đánh đổi tất cả mọi thứ cho một hạnh phúc trong chốc lát hay không?


Liệu có nên....?
.
.
.
.
Chiếc điện thoại trên bàn khẽ vang lên hai hồi chuông.
[Jessica hiện không có ở nhà, hãy để lại lời nhắn sau tiếng bíp]

Bíp.. [Jessica, là anh đây. Mẹ em lại không ăn được gì trong hai ngày nay... Mẹ đang rất yếu...] Giọng trầm ấm pha chút lo lắng của một người đàn ông nào đó bật ra từ chiếc điện thoại màu vàng chói. 

[....Nhận được lời nhắn của anh thì về thăm mẹ ngay nhé. Hôm nay gió to lắm, có thể sắp có bão lớn! Em đi đường cẩn thận. Ùm... Có nhớ anh không? Anh... không một giây nào mà anh không nhớ đến em...Yêu em, Mèo con!]

Jessica đưa tay trái lên bụm miệng mình, cô sợ tiếng khóc nấc của mình sẽ bị ai đó nghe thấy. Sợ rằng kẻ đang đứng bên kia đường sẽ nhìn thấy sự yếu đuối của cô. Sóng mũi cô cay nồng và nước mắt không ngừng rơi. Mảng kí ức đen tối mà cô muốn nhấn chìm lại trồi lên trong đầu óc cô. Khung cảnh từ mười năm trước lại tái hiện trong cô, chân thật đến mức tàn nhẫn.

"Chị à, em xin lỗi!" người phụ nữ xinh đẹp gào khóc và quỳ rạp dưới chân chị gái mình. Cô con gái nhỏ nhìn nước mắt mẹ mình tuôn rơi và cô cũng bật khóc: "Dì ơi, sao dì lại làm mẹ khóc? Con không muốn đâu...."

Ánh mắt người phụ nữ kia hằn lên sự giận dữ đáng sợ: "Im đi, đồ nghiệt chủng. Hãy rời khỏi đây hay chết đi cũng được. Nhìn đôi mắt của nó kìa, giống hệt như mẹ nó, chẳng khác gì loài yêu ma quỷ quái. Uổng công ta đã dành cho hai mẹ con cô tình yêu thương, nhưng những gì ta nhận được là gì? Chỉ là sự giả dối đáng kinh tởm từ cô. Tại sao thế?" Người phụ nữa kia run run, đôi bàn tay siết thành nắm đấm và dụi thẳng vào vai của mẹ Jessica  làm bà ngã xuống đất. Người dì đáng kính của Jessica rít từng chữ qua kẽ răng. "Đi đi, tránh xa ngôi nhà này. Tất cả đã vương máu chỉ vì cô và cả người đàn ông đó. Tiện nhân vẫn chỉ là tiện nhân" 

Dường như có một nỗi đau nào đó đang giằng xéo trong người phụ nữ đó: "Hãy tránh xa gia đình ta và nhất là Yuri. Đừng làm vấy bẩn người nhà họ Jung nữa. Đồ quỉ dữ!" Bà ta đóng sập cửa lại, đập phá gì đó ở trong nhà. Và gào lên những tiếng đau khổ thống thiết mà Jessica không thể hiểu được. Jessica nghe loáng thoáng tiếng khóc của YoonA. Vậy Yuri của cô đâu rồi? Yuri đang ở đâu?

Cô bé Jessica quá sợ hãi khi phải nghe và nhìn những hình ảnh nghiệt ngã này, cô ôm chặt người mẹ đang quỵ ngã của mình. "Mẹ ơi, sao dì lại không cho mình vào nhà? Yuri đâu rồi hả mẹ? Con muốn gặp Yuri mà". Cô bé khóc như mưa. Cô biết mình sẽ không được gặp Yuri nữa.

Người phụ nữ giơ đôi tay gầy guộc chạm vào gương mặt con gái mình và ánh mắt bà trở nên vô hồn. Jessica  đưa ánh mắt ngây thơ long lanh nước mắt nhìn vào gương mặt nhăn nhúm khổ sở của mẹ mình. "Dường như mẹ đang rất đau!"

Nỗi đau vì sự khờ dại của bản thân.
Nỗi đau vì tình yêu bị ngăn cấm.
Nỗi đau vì mất đi người mình yêu.
Nỗi đau vì bị ruồng bỏ
....
Mẹ Jessica nếm trải tất cả những nỗi đau đó, từ khi sinh ra bà đã không bao giờ được đối xử công bằng. Sự giằng xé giữa nỗi đau và tội lỗi trong bà ngày càng lớn và dường như hôm nay mọi thứ đã vỡ tung. Lẽ ra bà không nên thử, lẽ ra bà không nên yêu thương người đàn ông đó. Mọi thứ đã kết thúc thật rồi.... kết thúc thật rồi.... "Jessica, mẹ xin lỗi con. Sinh con ra trên đời là hạnh phúc của mẹ, nhưng đối với người khác đó chỉ là sự sỉ nhục mà thôi."

Kể từ ngày hôm đó, mẹ Jessica đã sống như cái xác không hồn và nỗi đau in sâu vào máu thịt.

Nỗi đau- trời xanh liệu có thấu.

***

"Chết tiệt...", Yuri cố gắng len lỏi ánh mắt của mình xuyên qua chiếc container để tìm kiếm Jessica nhưng không thể. Một phút đứng chôn chân ngay vỉa hè đối diện nhà Jessica với cô dài như hàng thế kỷ. Cuối cùng thì những chiếc xe rơ móoc cũng đã nối đuôi nhau xuyên vào màn đêm tối như mực. Bước chân và cơ thể của Yuri hoàn toàn bị hút vào ô cửa màu xám kia, lực hút ngày càng mạnh cứ như cô đang dính phải nam châm vĩnh cửu. Thứ nam châm và từ trường kì quái phát ra từ Jessica làm cô điên đảo.

"Cô ấy đâu rồi?"

Yuri nhìn xuyên qua lớp kiếng mờ, ánh đèn nhạt bên trong căn phòng làm giảm tầm nhìn của cô. Không có ai đứng ở ô cửa nhỏ đó cả. "Là ảo giác ?" Tim cô lại nhói, mỗi lần nhớ về Jessica, tim Yuri đều nhói đau, chỉ là lần này cảm giác đau đớn đó quá lớn. Sự cộng dồn nỗi nhớ và khát khao chạm vào Jessica trong ba tháng qua đang nổi sóng và khuấy đảo trong cô.

Nỗi đau lớn nhất là khi không thể chạm tay vào định mệnh của đời mình... mặc cho định mệnh đó là tội lỗi... là đắng cay... là ngang trái...

Yuri đấm mạnh tay lên cạnh cửa, tựa trán vào bề mặt kiếng trong suốt và ánh mắt của cô vô tình bắt gặp những mảnh sứ màu trắng rơi vãi trên sàn cùng vết loang màu đen của thứ dung dịch đang thấm vào sàn gỗ. "Phải chăng Jessica đã đánh rơi cái tách đó? Vậy là em rõ ràng thấy Yul nhưng vẫn muốn bỏ chạy sao? Ngày hôm đó chỉ là thoáng qua với em thôi phải không? Phải chăng Yul chỉ là mảng kí ức bốc đồng đáng xấu hổ mà em muốn xóa bỏ?"

Qua khe cửa hẹp, Yuri thấp thoáng thấy có ai đó mặc áo sơ mi trắng và xách một giỏ đồ, bước ra từ lối cửa sau. Yuri tin đó là Jessica, cô chạy như điên qua con phố song song ở phía bên kia. "Trong khi Yul luôn khổ sở vì không biết em mất hút ở chốn nào thì em lại sống trong căn nhà mà Yul nhìn ngắm hàng ngàn lần mỗi ngày... và đi lại bằng cửa phía bên kia ư? Trớ trêu thật!"

***
"Về thôi Nấm của tớ!", Taeyeon nhẹ nhàng khoác chiếc áo khoác da kiểu phi công lên vai Tiffany, cô cẩn trọng trong từng động tác, cô sợ Tiffany sẽ đau. Tiếng bước chân vội vã của ai đó làm cả hai ngoái đầu lại nhìn. Gương mặt này, ánh mắt này, thần thái này, chỉ có thể là Kwon Yuri. "Cậu ta làm cái khỉ gì ở đây vậy?"

"Xin lỗi, hai người có thấy cô gái nào tóc vàng không? Cô ấy vừa đi về hướng nào vậy?", Yuri vừa nói vừa nhìn xuống mũi giày mình và thở dốc mà không kịp nhìn vào hai kẻ đứng đối diện mình.

"Bọn tớ đây Yuri, cô ấy vừa xăm cho Tiffany xong. Đột nhiên cô ấy hẹn bọn tớ 3 ngày sau quay lại và xách đồ đi về thăm mẹ rồi. Sao thế, có chuyện gì à?", Taeyeon cảm thấy bất an khi thấy Yuri như thế, mặc dù cả hai luôn là đối thủ trong trường nhưng Taeyeon rất nể nang sự điềm tĩnh và khí phách của Yuri. "Chuyện quái gì xảy ra với người đứng đầu Jung gia vậy?"

"Tớ xin lỗi, mình nói chuyện sau vậy. Là hướng nào?", Yuri quơ tay về hai hướng trái - phải, cô nhất quyết phải đuổi kịp Jessica. Cô cần một câu trả lời cho tất cả nhức nhối hoành hành trong mình. Jessica là cội nguồn của tất cả.

"Hướng này, đi về phía trạm xe bus ấy!"

"Cám ơn!"

"Này, bức tranh ở cuộc đấu giá cuối tuần này, bọn tớ sẽ lấy cho bằng được, đừng mơ nữa nhé!" Taeyeon tung ra câu nói khích quen thuộc dành cho Kwon Yuri. "Thật là oan gia ngõ hẹp!'

Yuri xoay người lại, nhìn vào Taeyeon và nhếch mép cười: "Bức đó là của cậu và tất cả những bức sau này sẽ là của tớ!"

Taeyeon nhìn vào bóng của Yuri in trên mặt đường và nói: "Đồ ngạo mạn!". Taeyeon luôn cảm thấy hứng khởi bởi những cuộc khẩu chiến với Kwon Yuri. Ngày hôm nay tràn ngập những bất ngờ, một Jessica cao ngạo đột nhiên trở nên mềm yếu, một Yuri điềm tĩnh trở nên hoang mang. 

"Người nhà họ Jung luôn bí ẩn và thú vị!" 

***
Bầu trời bị xé toác thành nhiều mảnh bởi những tia sét chói lòa, các cơn gió mang hơi lạnh quét qua các tán cây, cuốn từng lớp lá màu xanh lục lên cao rồi thả rơi chúng lác đác trên đường. Bầu trời bắt đầu nhả ra từng giọt nước trong vắt và để chúng nhảy múa rồi thấm đẫm trên cảnh vật. 

Mưa rơi ướt vai áo Yuri, mưa thu thật đáng sợ, từng giọt mưa trượt dài trên làn da của cô rồi ngấm sâu vào trong. Mưa rơi lất phất nhưng đau buốt trên da thịt. Mưa rơi ngày càng nặng hạt, gió bạt từng cơn ngược chiều như ngăn cản bước chân của Yuri. "Ông trời cũng thấy điều này là sai sao? Hay ông đang khóc vì sự ngang trái mà ông tạo ra?"

Yuri cuối cùng cũng nhìn xuyên qua được làn mưa dày đặc và thấy mái vòm màu đỏ rực nơi cuối phố. Có bóng dáng ai đó đang co ro ngồi trên những thanh kim loại to bản uốn cong. Yuri nhìn thân hình mảnh khảnh trơ trọi đang bó gối nhìn vào khoảng không vô định trước mặt, cô thấy mắt mình nhòe đi. Trái tim trong lồng ngực của cô đập run rẩy khi thấy em gái của mình. Trái tim của Yuri không đập vì ai khác. Chỉ vì Jessica Jung mà thôi.

Con tim có lí lẽ của riêng nó.
.
.
.

"Em thật tàn nhẫn, Jessica", Yuri quỳ gối trước mặt Jessica, đôi tay cô run run nắm chặt đôi vai gầy đối diện. Vậy ra đây là cảm giác khi chạm vào "cội nguồn của tội lỗi". Hạnh phúc trong cô vỡ òa. 

Chỉ cần chạm một chút thôi... một chút thôi...

"Đừng chạm vào em", Jessica vẫn giữ ánh nhìn lạnh băng xuyên qua Kwon Yuri, như thể cô nàng da   ngăm kia không hề tồn tại. Sự thù hận của cô lại trỗi dậy.

"Đồ nghiệt chủng"
"Tiện nhân vẫn chỉ là tiện nhân"
 "Đồ giả dối đáng kinh tởm"
                              "Đồ quỷ dữ"

"Đừng dùng ánh mắt cám dỗ đó nhìn em! Em sẽ hủy hoại Yul mất thôi...."

Yuri cảm thấy tuyệt vọng cùng cực, những giọt mưa đang vang lên những âm điệu trầm bổng đắng lòng. Sự lạnh giá trên da thịt vì mưa tuyệt nhiên không thể so sánh với sự buốt giá trong lòng vì tảng băng lạnh lùng mang tên Jessica.

Jessica nhìn sự run rẩy của Yuri, tim cô quặn đau. Cô muốn chạm đầu lưỡi của mình vào bờ môi đang tím tái vì lạnh kia. "Em lạc lối vì Yul mất rồi..."

Một giọt nước mắt rung rinh nơi khóe mắt Jessica, chạy dài trên xương gò má của cô.

Ánh mắt Yuri thoáng thảng thốt khi thấy điều đó. "Em hối hận vì ngày hôm đó sao?"

Một giọt nước mắt khẽ lăn tròn khi cô vuốt nhẹ ngón tay trên đường viền hàm của Jessica. Khoảng cách giữa cả hai được rút ngắn, Jessica vẫn ngồi im bất động. Hai ánh mắt đan chặt vào nhau... Yuri dùng ngón tay nâng gương mặt xinh đẹp bất cần lên. Jessica cảm nhận rõ sự run rẩy trên đôi bàn tay của Yuri. Cô gái da ngăm tiến sát môi mình đến gương mặt em gái mình, cô nghe tiếng đập loạn nhịp trong lồng ngực hòa lẫn vào tiếng mưa. 

Jessica nhắm mắt lại, để mặc cho dòng nước mắt tuôn rơi tự do, cô buông thả bản thân vào ngọn lửa rực cháy đang thiêu đốt da thịt mình. Mưa không thể dập tắt được sự rạo rực sâu thẳm bên trong cô.

Yuri áp đôi môi lạnh của mình lên giọt nước mắt ấm rơi ra từ khóe mắt Jessica. "Đừng khóc nữa, em à". Cô cảm thấy bàn tay của Jessica di chuyển ra sau gáy mình, luồn sau vào mớ tóc đen ướt và rối của cô. Yuri rời nụ hôn và liếm nhẹ môi mình, cảm nhận vị mặn từ giọt nước mắt của Jessica lan truyền trong khoang miệng. Một cơn rùng mình chạy dọc người Jessica và cô nhìn Yuri như thể cô muốn "đẩy con người đó ra thật xa nhưng cô không thể ép mình được." Và mắt cô mờ dần... mờ dần... khi cô chị gái tóc đen của mình bắt đầu lùa lưỡi vào phía trên vòm miệng cô.

Nụ hôn phá tan cách biệt giữa họ, làm tan biến bức tường ngăn cách mang tên "loạn luân", cuốn trôi cả hai vào một trời mê đắm riêng biệt. 

Bầu trời vẫn gào thét và phóng những tia lửa điện chạy dọc chân trời. Jessica vốn sợ sấm sét và cơ thể cô luôn run lên mỗi khi nghe tiếng sấm nhưng ngay lúc này đây.... khi một bàn tay trượt dọc trên chiếc áo sơ mi trắng và nắm chặt eo cô thì cô cảm thấy lòng bình yên  lạ thường và không thể hoảng sợ trước bất cứ điều gì. Jessica hoàn toàn say đắm trong mật ngọt và niềm khao khát trong cô dường như đang được khuây khỏa bởi Kwon Yuri. Chỉ Kwon Yuri mà thôi.

Cảm giác an toàn dường như không còn là thứ xa xỉ.
.....
...
..
.
TO BE CONTINUED
---
Written by: IRK@epicsones.com
Brought to you by: Pinthaihoi@epicsones.com
Do not take out without credit, or i'll kick ur ass!

13 comments:

  1. Chap này hay lắm ss à :X

    ReplyDelete
  2. fic đầu tay...... có ai tin dc ko? thiên tài đó
    quả thật lời văn rất hay... rất hiếm fic vik nội tâm hay như vậy? hóng chap sau

    ReplyDelete
  3. tội Sica quá à huhu
    fic đầu tay mà viết hay dữ z choy`
    hóng chap sau

    ReplyDelete
  4. Lâu lắm rồi mới có 1 fic khiến mình trông ngóng hàng ngày như vậy
    từ văn phong, tới cách trình bày tất cả không chê vào đâu được
    Hóng chap sau của au ><

    ReplyDelete
  5. au viết hay lắm á, cố gắng fát huy :x đừng drop fic nha au :x mong fic au hàng ngày :x

    ReplyDelete
  6. @@ cái fic hay wá àh.... E ngưỡng mộ ss wá :x

    ReplyDelete
  7. càng lúc càng hay
    tác giả diễn tả nội tâm hay wa đi mất
    cốt truyện cũng rất hay T_T
    lâu lắm rồi mình mới đọc fic của một au viết hay đến vậy

    ReplyDelete
  8. Severely and Ngoan,Yul yeu em are both great longfics,why the host in this blog is so attractive on me...:)

    ReplyDelete
  9. Thật sự là fic hay và cảm xúc lắm..
    Lâu lắm rồi mình mới đọc một fic hay như thế..
    Mỗi lần đọc chap mới, nó đều để lại cho mình những cảm xúc riêng..
    Bạn hãy tiếp tục phát huy nhé, mình chờ fic bạn hàng ngày đấy ^^~
    Fighting au <3

    ReplyDelete
  10. nhìu ng` cmt dữ có động lực vik típ rùi he. mặc dù k đọc nhưn thấy cmt dữ wa' fải cmt cho trẻ con mới dc. dạo này nội tâm dữ wa' hèn j trốn lun yh chéc sợ nc lộ hết hả =)). nhìu ng ủng hộ vậy thì cố gắng vik, có điều đã vik thì đừng bỏ ngang fải đi tới cùng đó. nhưn đừng để vik rùi ảnh hưởng tâm trạng k tốt đâu @@. cmt xong chéc bị wah' :(

    ReplyDelete