Nhân vật: Yul và Sica chỉ mang tính chất minh họa.
Note: Nỗi ám ảnh về thứ gọi là "tình yêu vĩnh
cửu". Sự chiếm hữu quá lớn trong tình yêu sẽ là điều đáng sợ. Đáng sợ hơn
cả cái chết...
Rượu. Là loại rượu hoa quả nhẹ thơm mùi đào. Nến. Là loại nến
xông tinh dầu. Thứ tinh dầu mộc. Mùi gỗ thông. Thoảng hoặc. Nhạc. Từ rất xa. Mơ
hồ như có như không. Vọng từ sông Hàn. Nhạc country. Người. Có hai người. Ngồi
trên ban công tầng tư của khách sạn Memory nhìn ra sông Hàn. Là Yul và Sica.
Hôm nay là ngày kỉ niệm hai năm kể từ ngày Yul ngỏ lời với Sica. Sinh nhật của
tình yêu. Chuyến du lịch về Hàn Quốc lần này cũng là để kỉ niệm sự kiện đặc
biệt ấy. Cả hai đều đang thả lỏng mình để tận hưởng cảm giác yên bình. Sica
đang gối đầu lên đùi Yul. Cô rên lên khe khẽ:
- Em đang bị
thích cảm giác này qua đi mất, Yul ơi!
Yul hôn nhẹ lên trán cô thay cho câu trả lời. Sica vẽ bằng ngón
tay lên đùi Yul những vòng tròn nhỏ nối tiếp nhau rồi cô ghé môi hôn nhẹ lên
đó. Ngay lập tức, cả đùi lẫn tay của Yul đều nổi gai ốc. Và một nụ hôn không
thể sâu hơn được trao cho nhau. Cả hai đều không hề hay biết, ngay bên cạnh họ,
một cô gái đang nhìn họ với hàng nước mắt lăn dài. Nàng đã có mặt ở đây, bên
cạnh Yul và Sica từ lúc đầu. Nàng ngồi sát bên cạnh họ, nhìn họ đầy ngưỡng mộ
và nhập tâm đến độ có lúc nàng nghĩ nàng chính là Sica. Bởi nhiều năm trước
đây, cũng tại ban công này, nàng cũng nằm gối đầu lên đùi người yêu, nàng cũng
giống như Sica, vẽ những vòng tròn nhỏ trên đùi, lên ngực người đó rồi hôn thật
mềm lên đấy. Những vòng tròn nhỏ nối tiếp nhau miên man đến tưởng như vô cùng.
Cũng nến, cũng rượu và cũng nhạc country như lúc này đây. Có một thứ cảm giác
nghèn nghẹn nơi cổ. Như thể nàng đang ghen tỵ. Hoặc có thể đó là bởi vì nàng
nhớ. nàng nhớ những ngày tươi đẹp của nàng. Hồi nàng còn sống và vẫn đang được
yêu.
- Ôi, bỗng dưng
em thấy lạnh quá! Mình vào trong phòng đi Yul!
Sica rúm người lại và ngồi dây. Nàng bị hất ngã khi Sica đứng
dậy. Ở Sica như thể có một lớp vỏ vô hình rất cứng bao quanh mà lần nào khi
nàng va phải Sica, nàng cũng ngã ra và bị choáng một chút. Nàng ngạc nhiên tột
độ. Đây là lần đầu tiên nàng gặp phải trường hợp này. Họ vào trong phòng rồi.
Nàng dợm bước định vào theo nhưng lại bị bật trở ra. Nàng không biết tại sao
nữa. Như thể tình yêu của Yul và Sica đủ mạnh để bảo vệ họ trước bất cứ một sự
xen ngang của người nào khác vậy. Nàng đứng ngoài ban công để mặc gió lùa mình
bay phấp phới. Những ánh đèn rực rỡ suốt con đường Songpa-gu đang nhòe đi trong mắt nàng. Giọng của Kimberly Perry
diệu vợi, xót xa: Cuộc
sống quá ngắn ngủi, kết thúc cũng quá vội vàng...
Nàng. Nàng chẳng nhớ đã bao nhiêu năm trôi qua
kể từ ngày nàng ra đi. Nàng vẫn ở đây, nơi căn phòng này, nơi có chiếc ban công
nhìn ra sông Hàn này, nơi mà nến thơm mùi gỗ thông, rượu đào và nhạc country
vẫn da diết. Nàng vẫn quẩn quanh ở đây, chờ đợi trong vô vọng. Không phải chờ
đợi người yêu ngày cũ. Cũng chẳng có một điều gì cụ thể. Chỉ là nàng không muốn
rời khỏi căn phòng này, ban công này. Nàng chỉ quẩn quanh ở đây. Quẩn quanh...
Từng đôi tình nhân đến. Từng đôi tình nhân đi.
Nàng không nhớ đã có bao nhiêu cặp đôi trú lại căn phòng này. Nàng lặng lẽ ngồi
ở bên họ, nhấm nháp thứ cảm xúc đi mượn để ủ ấm lại trái tim đã ngừng đập nhiều
năm của mình. Có đôi khi, nàng tìm cách nhập vào những cô gái để được tận hưởng
cảm giác được hôn, được ôm, được vuốt ve. Cũng không nhiều lắm. Chỉ khi nàng
gặp những đôi tình nhân thực sự thú vị. Hay chính xác là khi nàng cảm nhận được
tình cảm của họ dành cho nhau nhiều đến mức nào thì nàng mới nhập vào cô gái
ấy. Chứ có nhiều gã, chỉ thấy mặt thôi, nàng đã muốn nôn mửa. Bởi nàng nhìn
thấu được trong đầu của những gã ấy là những ham muốn tầm thường. Những gã đàn
ông với đôi mắt hau háu nhìn như thèm khát món thịt tươi sống chứ không phải là
một tấm chân tình. Những gã coi việc chiếm đoạt thân xác như cách thực hiện một
giao dịch không hơn. Dù nó được khoác lên chiếc áo Tình yêu, được make-up bằng những lời đường mật, hứa hẹn thì
nàng vẫn nhìn ra. Bởi nàng là một hồn ma. Mà lại còn là một hồn ma chết bởi
tình yêu. Chết đầy uất ức. Nàng bị chính người yêu mình đâm chết.
Nhưng thôi, giờ nàng không còn giận người đó
nữa. Bởi đã nhiều năm trôi qua và bởi trái tim nàng đã ngừng đập. Giờ chỉ còn
những khao khát được yêu. Những khao khát không địa chỉ, không tên người, không
khuôn mặt và cũng không định vị rõ ràng. Nàng chọn cách giải tỏa những khát
khao đó bằng việc nhập vào những cô gái đang yêu và đang được yêu. Dẫu cho đó
chỉ là thứ cảm xúc đi mượn thì nó cũng ủ ấm cho nàng qua những ngày tháng cô
quạnh.
Hồi đầu, nàng còn hay nổi cơn siêu nhân, trừng
phạt những gã trai đốn mạt bằng cách nhập vào cô gái đi cùng gã rồi từ thân xác
đó, nàng đã ra tay. Có vài chiếc răng đã rụng xuống bởi cú tát của nàng. Nàng
đã cất nó ở trên nắp chiếc máy điều hòa trong phòng. Sau mỗi lần nàng thực thi
công lý kiểu đó, nàng rất hả hê. Nhưng cô gái bị nàng nhập xác thì đau đớn.
Nàng hả hê bao nhiêu thì lại cảm thấy xót đau bấy nhiêu khi thấy những giọt
nước mắt lăn dài trên những khuôn mặt ấy.
Bởi trong mắt của những người đang yêu, mọi thứ
đều trở nên mù lòa và đáng thương. Bởi trái tim nào đâu có mắt. Bởi trái tim
nằm nơi ngực trái chứ không phải trên đầu. Bởi những lừa dối nếu dễ dàng nhận
ra thì trái tim sẽ đứng yên. Như nàng. Bởi những tổn thương mới chính là thứ
khiến trái tim người ta biết co thắt. Bởi cuộc sống cần có những lừa dối để
huyền ảo và đáng trải nghiệm hơn. Cho đến khi nàng nhận ra điều đó, nàng đã
không còn tìm cách thực thi công lý nữa.
Nhưng những khao khát thì vẫn không ngừng dụ dỗ
nàng chơi trò vay mượn. Như hôm nay đây, nàng muốn được vào vai Sica bởi nàng
thấy trong mắt của Yul, một tình yêu chân thành và mãnh liệt đến nhường nào.
Nàng thèm khát được hòa vào Sica để đón nhận những cơn lũ cảm xúc ấy, từ Yul.
Nhưng lần này thì nàng đã không thể. Vì sao thế??? (cont)
Do not take out without credit
Fic hay, nhưng nó ám ảnh e Rin ah`...:)
ReplyDelete=) chưa gỳ mà đã ám ảnh em rồi sao em cưng :X
DeleteCó ma có cỏ...e lại sợ cái đó nên... >.<
Deleteám ảnh thật hizhiz
ReplyDelete