29.3.12

[29.03.12] [Other} Khách sạn Memory.

Tác giả: Hoàng Anh Tú.
Nhân vật: Hình ảnh Yul và Sica chỉ mang tính chất minh họa.
Note: Nỗi ám ảnh về thứ gọi là "tình yêu vĩnh cửu". Sự chiếm hữu quá lớn trong tình yêu sẽ là điều đáng sợ. Đáng sợ hơn cả cái chết...


cont...


Yul yêu Sica. Cô yêu Sica nhiều hơn chính bản thân cô. Một thứ tình yêu không giống tình yêu thông thường. Thứ tình yêu như bị quỷ ám, bị điều khiển bởi thế lực vô hình nào đó. Cô tin chắc rằng chỉ cần Sica muốn đi tới Địa Ngục thì dẫu Thiên Đường có hàng triệu lối vào, cô cũng sẽ tìm ra cách để tới Địa Ngục. Cô yêu Sica bằng thứ tình yêu tuyệt đối ấy. Tuyệt đối thuần phục. Tuyệt đối trung thành. Tuyệt đối nô dịch. Thậm chí, sự tuyệt đối đến cực đoan: Không có ngày mai. Luôn là yêu hết cạn kiệt mình trong mỗi phút giây được sống bên Sica. Không cần biết đến phút sau sẽ thế nào. Như cái cách cô bán sạch mọi thứ cô có chỉ để đủ tiền đưa Sica về Hàn Quốc - quê hương của hai người họ, thuê phòng khách sạn này. Được sống bên nhau dù chỉ một phút thì cũng phải là một phút yêu.

Hai năm qua, là hơn bảy trăm ngày cô đã yêu Sica như thế. Trong thứ tình yêu mang đầy tính hủy diệt này. Ôi, con đường xa phía trước mới chính là điều đáng sợ nhất. Đáng sợ hơn gấp nhiều lần cái chết. Yul luôn sợ hãi những ngày kế tiếp bởi cô không biết phải làm sao nếu như xảy ra một bất trắc nào với tình yêu của Sica dành cho cô. Chết ư? Cái chết không đáng sợ nhưng nó quá tầm thường nếu như cô tìm đến cái chết. Cái chết không bao giờ là một cuộc giải thoát được đâu. Nhưng nếu là sống tiếp, cô sẽ rùng mình đủ một trăm lần khi nghĩ về cuộc sống mà không còn Sica sau này. Một trăm lần rùng mình cũng không diễn tả hết nỗi đáng sợ trong cô đâu. Nó còn khủng khiếp hơn nhiều. Nghĩ về nó thôi cũng đã khủng khiếp lắm rồi. Phải ví như việc mổ sống trái tim bằng thứ dao cùn rắc đầy muối ớt vậy. Đó cũng là lý do khiến Yul yêu Sica bằng cách vắt kiệt mình, dốc cạn mình, vét sạch mình, rút ruột, hút sạch. Hơn một lần Yul đã nghĩ đến một kết cục tươi đẹp hơn: Giết chết Sica và tự sát. Đó là một kết cục mà Yul tin rằng nó tươi đẹp nhất, hân hoan nhất, mừng vui nhất, rạng rỡ nhất, rực rỡ nhất, huy hoàng nhất. Nghĩ đến điều đó luôn khiến Yul hạnh phúc.

Sica chỉ từng coi Yul như một người bạn thân. Phải, một người bạn thân không hơn. Cảm xúc của cô dành cho Yul không tạo ra nhiều xung động như cái cách mà Sica đã từng có với "anh" - mối tình đầu của Sica. 


Là khi Sica hôn "anh" một cách xấu hổ bởi tuyến nước bọt của cô như bị tháo van vậy. Ứa hết cả ra. Trái tim của cô luôn đập liên hồi mội khi ở bên "anh" dẫu cho cả hai đã ở bên nhau đến hàng chục lần. "Anh" khiến Sica run sợ những bất trắc có thể xảy ra. "Anh" khiến Sica nhìn bất cứ cô gái nào cũng nghĩ rằng họ đều có khả năng cướp mất "anh" của Sica. Ý nghĩ đó thường trực đến mức Sica đã tin là thật khi cô bạn thân nói đùa: Cậu không cẩn thận mình sẽ cuỗm mất "anh" của cậu đầy. Và mối tình đầu tan vỡ vì điều đó. "Anh" tránh mặt Sica sau đó. 


Những ngày đớn đau, Yul là người ở bên Sica, vỗ về cô, sưởi ấm lại cho cô bằng tình yêu của mình. Thứ tình yêu luôn cuồn cuộn ấy đã xô ngã Sica, làm trái tim Sica mủn ra, khiến Sica tin rằng Sica đang yêu Yul. Thứ tình yêu ấy làm cho Sica chói mắt và gật đầu với lời tỏ tình của Yul vào ngày này của hai năm trước. Nhiệt năng của tình yêu ấy làm tan chảy mọi sự tỉnh táo trong Sica. Và hai năm qua, Sica như bị thôi miên. Yul đã cuốn cô đi và khiến cô trở nên thụ động hoàn toàn. Sica giao phó toàn bộ quỹ thời gian, tâm trí, cảm xúc cho Yul. Một cách không thể phản kháng. Thậm chí hình ảnh "anh" cũng bị xóa sạch đi. 


Sica như một người đã chết hơn là một người đang sống. Bởi nếu Sica còn sống, đang sống hẳn cô đã nhận ra những nụ hôn với Yul đều được lập trình và dẫn dắt bởi thứ quyền lực vô hình nào đó hơn là từ cảm xúc thực sự trong cô. Như một chương trình đã được cài đặt sẵn vậy. Cô quên mất cả nỗi lo sợ mất Yul. Không có cảm giác bất trắc nào cả. Bởi cơ hồ, Sica chưa từng cảm thấy hạnh phúc. Chỉ khi quá hạnh phúc người ta mới hay nảy sinh cảm giác bất trắc thôi. Còn Sica, chỉ là cảm thấy đầy đủ. Theo cái cách cơn chướng bụng vừa phải. Đủ để không thấy đói nhưng cũng chẳng phải là đang no. Cũng có đôi lần, thảng hoặc vài phút tách khỏi Yul, chạm vào một mẩu ký ức cũ, về "anh", Sica chợt tỉnh ra và cô thốt lên thành tiếng: Tình cảm của mình với Yul có phải là tình yêu không? 


Nhưng rồi nó lại bị cuốn phăng đi ngay khi gặp Yul. Sica không biết về điều đó, không bao giờ có lời đáp nào cho câu hỏi đó... (cont)


                                                    Do not take out without credit.

13 comments:

  1. 'Hơn một lần Yul đã nghĩ đến một kết cục tươi đẹp hơn: Giết chết Sica và tự sát'ám ảnh quá,đọc fic nhức não ghê. i like it ^^

    ReplyDelete
    Replies
    1. đến người up bài còn nhức não nữa là... @@

      Delete
  2. O_o KwonRin,KwonYul what's wrong with two of you ?!?

    ReplyDelete
  3. Replies
    1. sắp đến hồi kết rồi và mọi thứ sẽ.... =)

      Delete
  4. óa, ghét thật ấy chứ =.= công tình up bài mà bị ăn "dislike" hoài là sao ta =.=

    ReplyDelete
    Replies
    1. hiếm có fic nào trong box mà ko bị dis lắm cưng..haha..coi như ngta care mih vậy..^^

      Delete
  5. Đọc truyện đêm khuya ~ tưởng tượng cảnh yul giết sic rồi tự vẫn
    2 con ma quởn, chơi với con ma nữ kia.

    3 đứa lập hội. ráng giết thêm 1 con ma nữa để con ma nữ kia có bạn.

    rồi chúng phân chia phòng xài 246 357 :))

    đêm đêm couple nào mướn phòng này thì k sao vì lẫn tiếng ma rên và người rên, ai single vô là 1 đi k dám quay đầu :))
    mấy con ma còn dữ hơn người khoản ba trấm vì đó là ma yulsic kaka

    ReplyDelete
  6. Gì chứ. Sao ai cũng bảo ta khìn w ta bín thái. Ghét quá. Người ta normal vậy còn gì hừm

    ReplyDelete