30.5.13

[WRITTEN] [NHỮNG CUỘC CHIA TAY] WIND


Author: một ai đó từ sonebadao

Parings: Yulsic, Taeny, Jeti... bất cứ couple nào bạn thích

Rating: chỉ cần thấm được vào tim thì ai cũng đọc được ^^

Note: dành cho vài ai đó từ sonebadao, vốn là tản mạn trong buổi chiều mưa cho một cảm xúc bất chợt đừng để nó làm phiền lòng bạn nhé

Quán cà phê quen thuộc, chiều hanh hao, máy lạnh trong quán chạy hết công suất để xua đi cái nắng nóng bên ngoài. Từng sợi nắng xiên ngang cửa sổ soi rõ từng hạt bụi tung bay trong không khí. Lặng thinh nơi góc quán trên bộ salon màu cà phê sữa, cái bàn gỗ trắng trước mặt cô đặt ly trà chamomile đang tỏa hơi lạnh.  Cô ngồi đó hướng tầm mắt ra cửa chờ đợi chiếc chuông treo nơi đó ngân vang. Nhưng trong lòng cô cũng không chắc có muốn người mình đang chờ đợi bước vào không. Sự mâu thuẫn dâng đầy, cô muốn được thấy đồng thời cũng sợ phải thấy hình bóng của ....người đó.


Bóng dáng quen thuộc xuất hiện, cô trông thấy người đó qua tấm kính lớn nơi cửa quán, trước cả lúc chiếc chuông rung lên leng keng. Người vẫn vậy, nhỏ nhắn, mái tóc vàng óng lung linh trong nắng hay... trong mắt cô.
Cô lóng ngóng đứng dậy, bối rối chào hỏi, trong lòng không khỏi dâng lên cảm giác khó hiểu. Đâu phải cả hai mới gặp nhau lần đầu, sao bỗng nhiên người trở nên xa lạ đến ngỡ ngàng, vẫn là hình dung đó nhưng cảm giác không còn như xưa nữa.
Cả hai ngồi xuống nhanh chóng bắt nhịp với những câu chuyện thường nhật như ngày xưa, cảm giác thân quen lại trở về vỗ về cô, có lẽ chỉ là cô nhầm lẫn. Cô nhìn từng đường nét trên khuôn mặt người không cần quá cố nó cũng đã khắc sâu vào tâm trí. những câu chuyện giữa hai người bỗng nhiên trôi tuột qua tai cô chỉ còn nghe được loáng thoáng không đầu không cuối. Hình như là về chuyện người đi học, người làm kiểm tra thế nào, có nguy cơ rớt ra sao, than thở về đôi giày mong mỏi mua mà chưa được..., và hình như còn về ai đó mà người gặp trong lớp học ngoại ngữ buổi tối, một người dễ thương, thú vị, tài giỏi...Cô bắt đầu chú ý vào câu chuyện về ai đó, ánh mắt người trở nên lấp lánh, giọng nói người nhẹ nhàng, người say sưa với những câu chuyện xung quanh ai đó, say sưa đến mức bỏ quên một tia đau đớn vừa chớp ngang mắt của cô. Bức tường ngăn cách vô hình đã được dựng lên mà cô chỉ có thể ngồi đó bất lực chờ nó hình thành. Trái tim đau đớn nhận ra người đã say nắng một ai đó...  lần nữa. Đã bao nhiêu lần cô tan nát khi người yêu ai đó và có một chút vui mừng tội lỗi khi người tâm sự về những vụ đổ bể tình cảm của cô. Nhưng hết lần này đến lần khác cô chỉ là người bạn thân đứng ngoài lề tất cả mọi chuyện, một người xoay quanh trái tim người nhưng chưa hề một lần được bước vào trong. Cô thường tự huyễn hoặc bản thân rằng cuộc đời là vòng tròn cứ đi hết một vòng là ta có thể gặp nhau nhưng có những khi đi mãi mới nhận ra người muốn gặp đã đi trước ta nhiều bước đến nỗi ta có cố đuổi đến hụt hơi vẫn không thể nào bắt kịp.




Người đi rồi, mặc cho trời mưa tầm tã, tay trong tay với một ai đó mà cô chưa kịp hay cố tình quên hỏi tên. Cô ngồi đây với con tim mệt mỏi vì mãi yêu một người không yêu mình và ly trà chamomile đã tan hết đá nhạt nhẽo. Cô nhận ra một điều bấy lâu nay cô vẫn cố tình lảng tránh. Không yêu tức là không yêu, dù cho ở bên cạnh nhau bao lâu cũng không yêu, dù cho hiểu nhau thế nào cũng  không yêu, dù cho có vì người đó hy sinh bản thân nhiều thế nào cũng không yêu, dù cho bản thân có dành trọn tình cảm và con tim cho người đó cuối cùng vẫn là không yêu. nhưng có phải ai cũng hiểu đc điều đó hay có hiểu thì con tim cũng ngang bướng mà không chấp nhận. mỉa mai thay cho những con tim yếu đuối giả vờ cứng rắn.cố sức đợi chờ cơ hội làm rung rinh một con tim khác để rồi hụt hẫng vì biết mình chẳng thể làm gì khác hơn. Con tim cô cần luồng sinh khí mới và cô cần một cuộc sống mới. Cô sẽ cần thêm thời gian để chấp nhận ở bên người như một người bạn với trái tim yên tĩnh không còn những nhịp đập điên loạn thúc giục. Cô phải thôi đuổi theo trong vòng tròn của người để bước đi con đường của riêng cô và biết đâu sẽ gặp được một trái tim khác đang chờ đợi cô. Nhưng điều đó không có nghĩa cô sẽ quên đi người, ở đâu đó trong tim cô sẽ dành một góc cho người với tình cảm chân thành nhất, một kỉ niệm đẹp về tình yêu đơn phương không vị kỉ.

Chuông cửa kêu leng keng, ai đó bước vào mang theo hơi gió mát lạnh của không khí sau cơn mưa, một cơn gió mới đã thổi vào tim cô, phải vậy không?









2 comments:

  1. con tim là thứ duy nhất k thuộc về bản thân của mình...yêu 1 người đã khó và làm cho họ yêu mình càng khó hơn,trên đời con người thường đi đường khó chứ k hề thích đi đường dễ,ngu muội :)

    ReplyDelete