10.5.12

[Written] [Oneshot] Taeny - Ảo Ảnh || 10.05.12



Author: AppleSowon

Disclaimer: nhân vật trong fic không thuộc về người viết nhưng câu chuyện thì…………

Pairings: Taeny

Rating: G

Category: Romance,Sad.


ẢO ẢNH


Cảm xúc là một thứ gì đó đặc biệt khiến trái tim ta thổn thức

Cảm xúc khiến tôi yêu em.

Cảm xúc khiến tôi nhớ em

Những cảm xúc đó bắt đầu từ tình yêu…………..

~~~~~~~~~~~~~~

Một chút yên bình lúc này đây khiến Taeyeon mệt mỏi vì khi những lúc cô đơn thế này sự yên bình trở nên đáng sợ vô cùng. Khi Taeyeon buồn thì chỉ có một lý do mà thôi, đó chính là nhớ Tiffany da diết nhớ đến nhói cả tim.

Một chút nữa thôi , một chút nữa khi đi tới quán café ấy thì cô sẽ được gặp Tiffany người mà cô yêu thương nhất, yêu mãi mãi say đắm đến trọn đời. Quán vẫn như thế và cô bước tới cái chỗ ngồi quen thuộc của mình, đối diện với Tiffany trò chuyện cùng cô ấy, ngắm đôi mắt cười tuyệt đẹp như vầng trăng khuyết kia.

Chưa bao giờ cô cảm thấy ánh nhìn của đôi mắt mình điên dại đến thế này, nhìn chằm chằm như thể Tiffany là vật thể lạ hoặc người ngoài hành tinh mới rơi xuống trái đất vậy nhưng không phải Tiffany là thiên thần vô tình đi lạc xuống cõi trần này , Taeyeon nghĩ thế.

Chợt tỉnh lại vài phút sau cơn say mang tên Tiffany rồi khẽ cười nhạt rồi cầm ly cafe của mình lên uống  nhưng cô quên rằng mình chưa có bỏ vàođó một viên đường nào để làm dịu đi cái sự đắng đến kỳ lạ đó,cô bị sặc.

Taeyeon  thầm nghĩ rằng sao mình lại có thể ngớ ngẩn đến thế chắc cũng tại vì ai kia làm cô mất tập trung.Cô nghe đâu đó tiếng cười khúc khích của Tiffany vang lên vì cái sơ xuất ngớ ngẩn này nhưng không sao cô muốn làm nhiều điều ngớ ngẩn hơn thế để có thể làm cho khóe môi của Tiffany cong lên cười một cách sảng khoái.

Không cần nói thì Taeyeon cũng hiểu được Tiffany đang muốn đi dạo, thói quen là thế cứ tối đến sau khi thưởng thức café tại đây thì Taeyeon và Tiffany sẽ cùng nhau tản bộ, ăn vài món ăn trong những quán ăn nhỏ lề đường

Hơi ấm tay trong tay cùng nhau khiến cho mùa đông trở nên ấm áp hơn, có điên không khi ở bên cạnh Tiffany bình thường thế này thôi thì tim Taeyeon đã loạn nhịp và không thể thở nổi rồi, Tiffany đàn áp cô quá mãnh liệt hay là cô tự nguyện là thế, dù là cái nào Taeyeon cũng không quan tâm nữa cứ yêu thôi, yêu cho tới chết.

Taeyeon bị Tiffany làm cho mê muội là lạc lối mất rồi, chẳng còn ý chí nào muốn chống lại nữa mà nó cùng trái tim hòa nhập xen vào nhau để cùng thống nhất và khẳng định chủ quyền con tim trong lồng ngực kia là của ai, thuộc về ai rồi sau đó phục tục như một người máy được lập trình sẵn chờ đợi lệnh 24/24.

Một nụ hôn tạm biệt để kết thúc buổi hẹn hò ngày hôm nay chỉ là một nụ hôn phớt nhẹ nhàng của Taeyeon dành cho Tiffany nhưng nó chứa đựng tình cảm dạt dào hơn bao giờ hết, sau đó buông nhẹ tay ra rồi quay mặt bước đi vì cô nghĩ chỉ một nụ hôn nhẹ như thế đãđủ cho hôm nay rồi.

Nhưng dường như Tiffany muốn nhiều hơn như thế, Taeyeon đi được chừng mười bước Tiffany đã chạy lại thật nhanh nắm cổtay Taeyeon và kéo Taeyeon vào một nụ hôn sâu triền miên khó có thể nào thoát ra được.

Khi lạc vào mắt nhau thì cả hai người họ trở thành những kẻ mất đi sự kiểm soát hành động, nụ hôn này chính là do cơ thể và mong muốn của Tiffany tạo ra cuốn xoáy Taeyeon theo vào đó để tạo ra sự hứng tình mà có thể tiến xa hơn nữa trong mối quan hệ này.

Những nụ hôn không rời và uyển chuyển của Taeyeon di chuyển khắp nơi nên gương mặt Tiffany sau khi cả hai gấp gáp mở cửa ổ khóa và bước vào nhà Tiffany. Taeyeon đã quen thuộc từng ngóc ngách trong ngôi nhà này cho nên tự biết dẫn dắt người yêu của mình đi vào phòng ngủ mà không có một chút trở ngại nào, thành thục ngay trong lần đầu tiên.

Tình cảm và cách thể hiện của họ luôn nhẹ nhàng nhưng bây giờ thì ngược lại rồi thì phải, lúc tìm hiểu về nhau họ luôn có thời gian riêng tư hai người một phòng thế này nhưng không hề có hành động nào đi quá xa, chắc có lẽ là là chưa tới lúc.

Ngây dại trong những nụ hôn, đê mê bởi những cái chạm cái vuốt ve nồng nàn của Taeyeon khiến Tiffany đắm chìm trong đó, sự kiểm nén quá lâu bị phá vỡ mạnh mẽ như con ngựa hoang bị giam cầm vùng vẫy được thả ra trở về đồng thảo nguyên rộng lớn.

Tiffany trân mình để những cảm xúc đó ập đến và chịu đựng những cơn khoái cảm mà Taeyeon mang lại.

Đêm nay sẽ là một đêm dài.

------------

Taeyeon bước vào quán café và thấy Tiffany vẫn đang cười hiền hậu khi thấy mình như thế nhưng đột nhiên sau một cái chớp mắt thì thân ảnh Tiffany đã biến mất vào nơi đâu. Ngồi xuống cái bàn đó nhìn chằm chằm vào cái ghế đối diện như thế hệt như những ngày ấy nhưng giờđây bóng hình ấy đã đi xa mãi.

Không còn ai cho Taeyeon ngắm nhìn như trước kia nữa cũng không còn ai siết chặt bàn tay cùng Taeyeon bước dạo giữa những con phố cùa Seoul rồi cùng nhau trao nụ hôn say đắm như nãy giờ cô ngồi ảo tưởng một mình như kẻ điên.

Tưởng chừng như chỉ mới hôm qua nhưng hôm nay người đã đi xa mãi, không có Tiffany thời gian đối với Taeyeon như bị ngưng lại và không còn tiếp tục nữa nhưng ảo ảnh cứ đeo bám tâm trí cô mọi lúc mọi nơi như thể chưa bao giờ xảy ra chuyện gì.Đó là.

Tiffany và cô chưa bao giờ chia tay.

Taeyeon đang mãi sống trong quá khứ cùng với một người tình ảo ảnh và tưởng tượng, cô không chấp nhận cái sự thật là cô và Tiffany đã hết rồi. Tiffany đã đi  rồi như trong trái tim Taeyeon thì cô vẫn còn hiện diện mãi.

Vì thế Taeyeon vẫn giữ nguyên thói quen này của Tiffany để có thể nhìn thấy Tiffany từ xa và sống hạnh phúc cho dù người đi bên cạnh không phải là cô.

Nhìn xuống đường khi đang ở trên tầng một Taeyeon ngân nga theo lời bài hát trong nước mắt.

Nal moreunayo
Nega yogi inneun iyuneun
Geudende
Nun i siryowa
Mareural su omneyo
Honjaso baraman bolppun
Michige bogo sipeun saram
Michige deutgo sipeun noye hanmadi
Saranghe sarangheyo geudeneun odinnayo
Gaseumgipi bakhin geuriun saram………………………….
……………………………..
…………………….


Mỗi một câu hát ngân lên từ trong cổ Taeyeon thì ý nghĩa về Tiffany lại xuất hiện khiến nước mắt Taeyeon rơi lả tả xuống như cơn mưa, đau lắm không thể kiềm chế được nữa rồi.

Taeyeon thụp xuống sàn nhà ôm đầu khóc nức nở khiến mọi người trong quán hiếu kỳ và nhìn cô với ánh mắt kỳ lạ nhưng cô không quan tâm cô chỉ muốn khóc khóc mà thôi.Dùng tay mình mà đánh vào tim thùm thụp nhưng không thấy nhẹ nhõm hơn chút nào.

Bị thương rồi nên trở nên yếu đuối thế đấy, cố muốn quên đi nhưng lại ra nông nỗi thế nàyđây vì thế cô không muốn quên nữa mà cố nhớ lấy để xem cái ảo ảnh kia là một điều hạnh phúc mình từng có rồi tự hào bước qua thời gian dù nó trôi thật chậm.

Vìđôi khi có những tình yêu mãnh liệt đến mức không thể nào vứt bỏ được.

Vứt bỏ một tình yêu sâu đậm đôi khi là một điều đau đớn nhất.

Lúc nào Taeyeon cũng suy nghĩ rằng hãy Tiffany vẫn còn nhớ mình, một chút gìđó còn nhớ mình và rồi sự chờ đợi này sẽ nhận được kết quả như mong muốn dù là một tháng, một năm, hoặc mười năm nữa cũng sẽ như vậy.

Đừng hỏi tại sao Taeyeon lại như thế bởi vì tình yêu thì không có lỳ do và nó không hề có mắt để nhận định một vấn đề nào cả, chỉ có hai khái niệm được và mất tồn tại mà thôi dù rất chỉ là một cái gì đó mong manh như sợi chỉ nhưng sợi chỉ của định mệnh thì lại có một sức mạnh vô hình không thể điều khiển được.

Đôi khi mất đi rồi người ta mới thấy quý báu điều đó và Tiffany cũng thế, những hành động đó của Taeyeon khiến Tiffany xao động một chút và chắc chắn một chút đó không phải là lòng thương hại gì cả vì bản chất của Sư Tử là rất nhẫn tâm.

Nhẫn tâm một cách nhân từ chứ không phải tàn ác lạnh lung quan điểm của Tiffany là đã không còn thương yêu thì kết thúc sớm để đỡ mệt mỏi nhưng hình như lần này Tiffany đã vội quá, những tưởng chỉ là ngộ nhận nhưng thật sự không phải.

Một khoảng thời gian xa nhau tự nhiên cô lại thấy trống trãi vô cùng cô không biết vì sao lại thế nên đã bỏ qua nó cho rằng nó không quan trọng nhưng  nó không nhỏ như cô tưởng.

Nỗi trống trải ấy chính là ngọn than tàn còn ấm đang tìm cách cháy lên thiêu đốt mọi thứ xung quanh giống như tình yêu của cô dành cho Taeyeon đã nguội lạnh nhưng còn chút say tình cònẩn chứa.

---------------

Taeyeon bước đi như người điên trên phố nhà Tiffany từng bước thật nặng trịch xuống dù thân hình cô nhỏ nhắn, đặt lưng dựa vào bức tường kế bên cái cổng nhà nhỏ nhắn màu trắng của Tiffany. Mở mắt ra lại thấy Tiffany đứng trước mặt cô chợt cười nhạo chính mình vì nghĩ mình điên quá rồi, Tiffany là gì biết cô đang ở đây kia chứ.

Lại ảo ảnh, ảo ảnh lại xuất hiện trước mặt Taeyeon nhưng lần này ảo ảnh đó là thật.

END


 -----------------------------------------------------------------------------
Written by: AppleSowon@epicsones.com
Brought to you by: Pinthaihoi@epicsones.com
I'll rape you if you take this out without credit!




4 comments:

  1. Oh 1 cái fic lạ.....
    E ko hay đọc taeny phải nói là chưa từng nhưng nhìn thấy ss vik thì tò mò zô đọc thử
    Hơ hơ thấy chữ "rating: G" là hết hồn :))
    Fic đa số là miêu tả nội tâm, mà thường thì nội tâm nó ko dc dài. Đọc xong mới hiểu dc 2 đứa trong fic mà tửn tựn ra tụi nó ngoài đời sao thấy khập khiễng qá
    Ss hwaiting!

    ReplyDelete
    Replies
    1. Em nghĩ một kết quả cho Tae như thế nào là tốt đẹp?

      -Sống đau khổ một mình hay Tiffany trở lại cùng nó rồi nó lại càng đau khổ hơn.Vì lúc đó Tae sẻ tìm mọi cách níu kéo Tiffany lại rồi sống hồi hộp không biết lúc nào Tiffany sẽ đi

      Ai nhìn vào cũng nói đây là HE nhưng thực chất ra nó không phải hư vậy.

      Thực tế quá thì lại phũ phàng, trong mối quan hệ nào cũng vậy phải có một người chịu thiệt thòi hơn một chút ^^!

      Delete
    2. E đọc biết là SE mà :)
      Xem nó là ảo ảnh nhưng thật ra là sự thật, nhói hơn
      Từ khi nào mà ss có hứng thú vs SE thế?

      Delete
  2. its not HE ha~? so why you made Tae meet Ny at the last? it's a accidental or s.t. i think it their fate wat is going on just hope

    ReplyDelete